NIỆM NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT TRƯỚC KHI NGỦ, LỜI NGUYỆN TRƯỚC KHI ĐI NGỦ

-
GNO - Lần trước tiên trong đời tôi nghe niệm Phật là năm lên bốn tuổi, thời điểm đó tôi sẽ nằm cơ sở y tế vì bệnh phù thũng, trong giấc ngủ miên man, tôi nghe mẹ khấn vái rì rầm. Tôi thức giấc dậy, thều thào hỏi mẹ, bà bầu ơi, chị em đang nói gì cầm hả mẹ?.

Bạn đang xem: Niệm nam mô a di đà phật trước khi ngủ


*
Bài bên trên Báo giác ngộ số 1172 - Thiết kế: Phòng mỹ thuật BGN/Tống Viết Diễn

- bà mẹ cầu nguyện cho bé mau giường khỏi bệnh.

- Mà chị em nói những gì quá lạ lẫm lắm, bé không nghe rõ.

- mẹ niệm Phật nhỏ ạ!

- nỗ lực niệm Phật thì con sẽ khỏi căn bệnh hả mẹ?

- Ừ, người mẹ niệm Phật thì nhỏ sẽ khỏi bệnh.

- tuy vậy mà niệm Phật là gì hả mẹ?

- Mai mốt nhỏ lớn bà bầu sẽ chỉ mang lại con.

- Không, con ý muốn mẹ chỉ cho con bây chừ cơ, vị con muốn mau khỏi bệnh dịch để về nhà, con không muốn nằm bệnh viện.

- Ừ, chị em dạy cho con. Nào, con đọc từng trường đoản cú nào, Nam-mô Quán cụ Âm Bồ-tát.

Tôi nằm trong rất nhanh câu nói ấy cứ bắt chước bà bầu niệm trong những ngày còn nằm viện. Rồi tôi nhớ ông bác bỏ sĩ có niềm vui thật hiền mang đến khám lần cuối trước lúc xuất viện cười cợt bảo: “Cháu khỏe mạnh rồi, cấp tốc thật đấy!”.

Khi về nhà, con nhỏ nhắn tôi bắt đầu phát hiện tại ra người lớn tầm thường quanh mình rất lôi cuốn dùng câu niệm Phật ấy sản phẩm ngày. Dì Út thi vào đh cũng niệm, bà nước ngoài đi đòi nợ cũng niệm, cô Tâm bạn bè của bà mẹ bị té cũng niệm, dì Tư chào bán xôi trong làng mạc cũng niệm mọi khi bán ế, ba tôi đi buôn cũng niệm Phật... Trong cam kết ức tuổi thơ của mình, tôi luôn luôn coi Nam-mô Quán ráng Âm là một câu thần chú kỳ diệu, đầy quyền năng hoàn toàn có thể hóa dữ thành lành, giúp gần như người giành được ước nguyện.

Một lần ông nước ngoài tôi, lúc đó cũng hơn 60 tuổi, bị ngã từ trên cao, chân bị bong gân nên nằm một chỗ. Tôi ôm chân nước ngoài thủ thỉ:

- Ông ngoại tất cả đau lắm không?

- Đau chứ, nhỏ bóp chân mang đến ông đi.

- cháu sẽ dạy ông ngoại một câu thần chú, đọc xong ông đã hết nhức liền.

- cháu của ông giỏi quá, câu gì nhưng mà hay vậy?

- Nam-mô Quán thay Âm Bồ-tát.

- Ai dạy cháu thế?

- Dạ, bà mẹ cháu dạy.


- Ông cám ơn cháu, ông cũng có một câu không giống dạy cháu nữa.

- Vậy hả ông, con cháu thích lắm!

- Nam-mô A-di-đà Phật.

Xem thêm: Cách làm bánh mì ốp la chảo, cho bữa sáng nhiều dinh dưỡng

- Câu này có hay hơn câu trước ko hả ông?

- hoặc như nhau, cơ mà nếu nằm trong cả nhì thì cháu sẽ mau khỏi căn bệnh hơn, học tốt hơn.

- bà bầu cháu gồm biết câu này sẽ không hả ông?

- Chỉ bao gồm hai ông con cháu mình biết thôi, bản thân ngoéo tay giữ kín đáo nhé!

- Ông có tương đối nhiều phép thuật như thế chắc chân của ông vẫn mau lành thôi, đề nghị không ông?

Tôi béo lên với cứ niệm phần đông câu thần chú của chính mình như thế đầy đủ lúc bệnh dịch tật, sắp thi cử, bị chúng ta nghỉ chơi, sắp tới bị chị em cho nạp năng lượng đòn... Cho đến một ngày, khi tôi ban đầu học với biết tí đỉnh về triết học tập Phật giáo. Tôi biết thái tử Tất-đạt-đa là ai, Bồ-tát Quán cầm Âm hóa thân cùng bình nước cam lồ là gì, biết Tứ diệu đế, chén bát chánh đạo, Ngũ uẩn... Tôi thừa nhận thức được đó là một trong những trường phái triết học qua các quyển sách dày ngồn ngộn chữ.

Từ đó, tôi trở đề xuất thờ ơ với số đông câu niệm Nam-mô xa xưa mẹ với ông vẫn dạy. Tôi cho rằng thành bại trong đời là vì mình chứ chẳng dựa vào một kĩ năng siêu nhiên nào khác. Tôi thấy mình vững tin với những trí thức khoa học tân tiến mà mình hấp thụ được. Tôi cũng không nhiều thấy chị em niệm Phật. Ông nước ngoài thì đã đi xa cõi nhất thời này (tôi cũng vạc hiện từ rất lâu rằng câu niệm Phật chưa phải là một kín của riêng ông cháu tôi, bí mật chỉ là 1 trong những trò nghịch kỳ diệu cơ mà ông giành riêng cho tôi).

Thỉnh thoảng, tôi cũng niệm Phật trong số những lúc rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, đi trong buổi tối không đèn, mặt đường vắng không một trơn người, sắp xảy ra một sự nuốm tồi tệ... Thời điểm ấy, tôi niệm Phật một bí quyết vô thức như một sự dính víu vào ai điều gì đó không thể phân tích và lý giải được. Thoát thoát ra khỏi những sự vậy ấy rồi lại thôi.

Đời tôi cứ thông thường trôi đi, tôi tất cả công nạp năng lượng việc làm ổn định, tôi lập gia đình, chào đón một cuộc sống đời thường đủ đầy tương đối vê đồ chất. Cho đến khi tôi chạm mặt trục trẹo về đường bé cái, rơi vào hoàn cảnh hoang với lo sợ, tôi mới giật mình. Một sự đơ mình tự trong sâu thẳm. Con cháu nào yêu cầu chỉ tất cả tinh thân phụ huyết mẹ. Tôi ban đầu bắt chước tôi của mấy chục năm về trước. Tôi niệm Nam-mô A-di-đà, Nam-mô Quán vắt Âm vào mỗi lúc đến chạm chán bác sĩ.

lúc tôi bắt đầu hoài thai, phần đông tuần mà em bé xíu của tôi vẫn đang còn bơi trong biển cả mênh mông, chưa xác định là bao gồm về với bà mẹ hay không, tôi cứ niệm Phật ko ngừng. Lúc ấy tôi quên hết phần đông triết lý đạo phật mà tôi gọi được. Lúc em bé bỏng của tôi được chiếc máy siêu âm cho thấy đã tất cả tim thai, tất cả sự sống, tôi đang khóc vào nụ cười. Với tôi niệm Phật. Rồi tôi chắc mẩm lao vào quá trình quên cả mức độ khỏe cho tới khi em nhỏ nhắn của tôi bắt đầu gặp sự cố. Tôi nhập viện trong nỗi run sợ vô bờ bến. Tôi chẳng biết làm cái gi hơn ngoài việc niệm Phật.

Nằm ở kề bên tôi là một trong những chị, tuổi đã và đang cao cơ mà mới có con lần đầu. Bầu nhi của chị có vấn đề. Trong những khi nằm chờ chưng sĩ có quyết định chính xác, chị cứ quan sát lên xà nhà với ánh nhìn vô hồn. Khi chưng sĩ bảo, thai của chị ổn lắm, chị hét lên “Mô Phật!” rồi bâng khuâng nước mắt. Tôi quay sang hỏi chị: “Chị gồm theo đạo phật phải không?”. Chị cười: “Ừ, chị cũng chần chờ là bao gồm theo giỏi không, bởi chị thiếu hiểu biết nhiều gì những về Phật pháp. Cơ mà chị tuyệt niệm Phật lắm, mọi khi có chuyện gì cứ niệm Phật hồn nhiên như thế, chứ biết bấu víu vào đâu hiện thời hả em...”.

Tôi thấy thương nhì chữ hồn nhiên của chị ý quá đỗi. Nó làm cho tôi nhớ lại mẫu thuở mà tôi lên tư nằm dịch viện, cứ ngơ ngơ niệm Phật nào gọi điều gì. Lời nói của chị có tác dụng tôi lưu giữ lời ai kia rằng, một các cụ ông cụ bà không đọc gì về đạo giáo Phật pháp, nhưng suốt cả ngày tụng tởm niệm Phật sống nhân từ thì vẫn về cõi Tịnh độ thuận tiện hơn những người học thức triết lý Phật pháp mà chưa từng niệm Phật. Bởi bài toán hành trì tụng niệm ấy lặp đi lặp lại từng ngày sẽ khiến cho tâm ô nhiễm của chính mình trở về với Phật tánh. Tôi băn khoăn câu nói này có đúng tốt không, dẫu vậy tôi thích ý nghĩa mộc mạc của nó.

Mẹ biết tôi vất vả đường con cái, cứ buồn buồn. Tôi hỏi, sao hồi này con ít thấy bà bầu niệm Phật như ngày xưa? mẹ cười bảo, mẹ vẫn cứ niệm Phật trường đoản cú khi bé sinh ra cho tới bây giờ, cùng mãi mãi trong tương lai không bao giờ dứt. Vì người mẹ ít học, nghèo khó, khoảng thường, không có gì hơn cho con ngoài ra điều linh nghiệm ấy. Chỉ gồm điều xa xưa mẹ niệm Phật bằng miệng, bây chừ mẹ niệm trong tâm con ơi!

Rồi tôi sinh em nhỏ nhắn trong tiếng niệm Nam-mô A-di-đà Phật, Nam-mô Quán cầm cố Âm Bồ-tát của mình. Tôi đọc sâu hơn phần đông điều người mẹ nói. Em bé xíu của tôi bao gồm một niềm vui vô ưu rất đẹp mê hồn, cơ mà khi nhìn vào đó, tôi chỉ thấy một tôi trong trẻo, một tôi đầy tình thương, một tôi đầy trách nhiệm, một tôi vượt đỗi yêu thương đời...

Mới ngày hôm qua đây, tôi mang lại cho con một bức hình ảnh Phật mê say Ca nhỏ dại xíu. Nhỏ xíu cầm trên tay và đột nhiên hôn lên bức ảnh, hôn xong nhỏ nhắn cười e thẹn bao bọc lấy cổ mẹ. Tôi sững sờ vài giây với thấy lòng mình rộn ràng tấp nập không thể tả. Rồi tôi tự nhủ, lúc em bé bỏng biết nói, mình sẽ dậy con niệm Nam-mô A-di-đà Phật, Nam-mô Quán nắm Âm Bồ-tát. Như rất lâu rồi mẹ với ông nước ngoài từng dạy mang đến tôi, từ mẫu thuở hồn nhiên.

Chúng ta hãy tập thói quen, trước khi đi ngủ yêu cầu (gồng mình) ngồi dậy niệm từ là một đến 108 lần câu Phật hiệu. Hay rất có thể niệm từ 5 cho đến 15 hay 1/2 tiếng hoặc không những thế nữa. Vì sao? Vì trong khi mê ngủ thần thức họ đi đâu, làm gì họ không thể kiểm soát và điều hành được. Nó tuân theo quán tính trong sinh hoạt mỗi ngày mà chúng ta nghĩ gì? nói gì? nạp năng lượng gì? cảm xúc phát sanh với ai? oán ghét, căm phẩn cùng với ai… Tâm bạn không Định nó sẽ bỏ ra phối thần thức của người tiêu dùng bay nhảy đầm lung tung (cái này có cách gọi khác bị theo Nghiệp Lực).
Cách xuất sắc nhất bọn họ nên huân tập chủng tử Phật này ngay từ trong giấc ngủ, khuyến dụ thần thức niệm Phật, đẩy lùi tập khí xấu ác. Ngày qua ngày, đêm qua đêm bọn họ sẽ hoàn toàn có thể kiểm thẩm tra được Thần Thức, nếu kiềm chế được nó thì cơ hội vãng sanh cho mình rất cao sau này. Hãy chăm chỉ lên, món quà chỉ giành riêng cho ai năng động, Không tiêu cực biếng nhác. Tất cả đều tạo nên mình tận hưởng trước, sau này mới giúp được bạn khác.
Hãy kiên nhẫn tập chủng tử Phật này theo thời gian, khi Vô hay tìm đến chúng ta sẽ không sợ mà còn chuẩn bị sẵn sàng đợi Phật Di Đà mang đến tiếp dẫn…

*

*



Chương trình từ bỏ thiện: Trao tặng 70 suất xoàn Tết mang đến các mái ấm gia đình khó khăn tại xã Hòa Thạch, thị trấn Quốc Oai
PHẦN 1.2: TỔNG KẾT NHỮNG LỜI PHÁP NHŨ quan TRỌNG TỪ CHƯ TÔN THIỀN ĐỨC TĂNG vào CÁC BUỔI PHÁP HỘI (Phần 2)

CHÙA HÒA PHÚC - HÀ NỘI

 Chịu trách nhiệm: Đại đức Thích trung khu Hòa

 Điện thoại: 024 32003058

 www.giaoandientu.edu.vn -

 Youtube: www.youtube.com/channel/giaoandientu.edu.vn


Giới thiệu chung

Đã về đã tới 

ra mắt Chùa Hòa Phúc

 Tiểu sử Sư tổ Chân Tử

 Tiểu sử Sư Ông Chân Tính

 Tiểu sử Sư phụ trọng tâm Hòa

 Thanh quy của Đạo Tràng


Tỉnh thức

 Tin tức Phật Giáo

 Hoạt động tuổi teen Phật Tử

 Hoạt cồn thiện nguyện

 Khoảnh khắc thiền môn

 Thư viện Hòa phúc

 Phòng phân phát hành


Các khóa tu tập

 Khóa tu « Một ngày an lạc »

Khóa tu « thiếu nhi »

 Khóa tu « bát Quan Trai »

Khóa tu « ngày hè »

 Thiền trà « Về nhằm lắng nghe »

 Chia sẻ tay nghề tu tập


Hòa Phúc Tự
GIỚI THIỆU CHUNGKHUÔN VIÊNTỉnh thức
Khoảnh xung khắc thiền môn
Thư viện Hòa Phúc
Phòng phân phát hành
Tư vấn Phật pháp