LUẬN VỀ CÁCH ĐẨY NGÃ NAM PHỤ HỮU HIỆU NHẤT 2023, TOP 18+ ĐẨY NGÃ Y TIÊN EDIT MỚI NHẤT 2023

-
58 fan đang hiểu truyện này.

Bạn đang xem: Luận về cách đẩy ngã nam phụ hữu hiệu nhất

Tác giảYên Diệp
Thể LoạiĐam Mỹ
Tình trạngFull
Lần Cuối Cập Nhật4 mon trước
Năm xuất bản2020
Số Chữ134,356
Truyện Convert100%
Lượt xem:10,349
Từ KhoáCổ đại
Cường cường
Đam mỹ
HENguyên sang
Tình cảm
Xuyên Việt

*

Xấu trúc ra hảo măng, nam giới xứng chân tốt sắc.

Ở một quyển tra công nhân tiện thụ văn, từ tử du độc ái như vậy một chiếc nhân vật.

Nhưng nhưng liền sống hắn không hoàn thành nghĩ “Tốt do đó nam nhân nên để cho ta tới hảo hảo thân thương a!” Thời điểm, tác giả lại mang hắn cấp viết sẽ chết!

Từ tử du tức xung khắc vỗ án dựng lên, giận quăng ngã nhỏ chuột, tiếp theo giây liền chiếu thẳng qua đến trong quyển sách này, được mang lại cứu vớt chăm sóc nhân thứ cơ hội.

Từ thiếu: Đây là thiên phần nhiều ở tạo điều kiện cho ta a! đái Hiên Hiên a ta tới!

Bổn văn lại danh 《 pháo hôi cứu vớt vớt planer 》《 mỗi ngày sáng sớm không thượng phái nam xứng đinh đinh ngứa ngáy khó chịu 》《 ái ‘ thượng ’ phái mạnh xứng 》

_(:з” ∠)_ tên sửa lại, nghe nói…… hy vọng hài hòa…… do thế, liền biến thành như bây giờ……

Cường điệu một lần! Bổn văn là tư thế mỹ cường! Không thích mỹ cường cầu! Phóng! Quá!!! = mãnh =

Có fan đọc nói có tác dụng ta sống văn án viết thượng đây là động kinh đưa ra làm, dịu nhàng, đái bạch…… dẫu vậy ta cảm giác ta viết giống hệt như đều là đái bạch văn làm xao đây……_(:з” ∠)_

Hình thể mỹ công cường thụ văn!! người sáng tác chuyên chú mỹ cường cha mươi năm!

Tất cả mọi tín đồ đều không nên đại ý chứa chứa đi!! Nhắn lại đi!! những ngươi duy trì chính là ta động lực nga!!

↑↑↑ đấy là tra người sáng tác chuyên mục, thỉnh tùy ý loạn chọc!!!

Bổn văn ngày mai (12 nguyệt 26 ngày nhập V, nhập! ) thỉnh đại gia liên tục duy trì!!! ╭(╯3╰)╮

Tạ hảo cơ hữu ta làm bìa khía cạnh đồ……

Hảo cơ hữu hấp thụ Lan mười bảy bất lão ca…… Ta domain authority mặt dày mượn. →. → sau này có ‘ mỹ vị văn học ’ cũng trở nên đặt nghỉ ngơi phương diện này, sau đó!!! —— thỉnh đại gia để ý làm! Giả! Có! Lời nói! Nói!!! từ ngữ chính yếu gì đó, các ngươi phát âm được.

Cuối cùng cuối cùng: Thiên triều < trọng yếu tuyến > ghép vần luôn luôn luôn chưng đại tinh thâm! Thỉnh nhiều hơn thế nữa nghiên cứu!

Bùi Chân tiến vào phòng phẫu thuật vào thời gian chín giờ đồng hồ sáng, chỉ chớp mắt trời đã tối rồi, vẫn không còn có tin tức gì về ca phẫu thuật.

Thời gian mong chờ dài đằng đẳng khiến cho người ta sụp đổ. Hành lang bên ngoài phòng phẫu thuật trọn vẹn yên tĩnh, chỉ có bà mẹ của Bùi Chân thỉnh phảng phất tự lầm bầm: “Đứa đàn bà đáng yêu đương của mẹ….”

Lê Khí vốn im re đứng trong láng tối, nghe thấy giờ khóc của bà ấy, anh đi mang đến ngồi xổm xuống, vơi giọng an ủi: “Dì à, đừng quá lo lắng.”

“Anh đương nhiên không băn khoăn lo lắng rồi! Con bé bỏng có chết anh vẫn hoàn toàn có thể thay một bạn khác! Nhưng cửa hàng chúng tôi chỉ gồm một người con gái bảo bối Chân Chân này thôi!” mẹ Bùi hất tay anh ra, béo tiếng nói.

Mấy bạn vệ sĩ nghe thấy đụng tĩnh từ trong bóng về tối đi ra, Lê Khí xua tay, ra hiệu đàn họ đừng cho gần, những người vệ sĩ kia liếc ánh mắt nhau, lại yên lặng trở lại chỗ cũ.

Mẹ Bùi dấn thấy bạn dạng thân mình thất thố, lập tức đậy mặt khóc nức nở: “Thực xin lỗi, Lê tổng, là tôi không đúng, dẫu vậy tôi đích thực quá nặng nề tiếp nhận…..”

Thực ra gần như ngày qua, Lê Khí vẫn luôn ở trong nhà bệnh chăm sóc Chân Chân vớ cả hành động đó bà ấy những nhìn thấy. Người lũ ông này vô cùng bảo vệ Chân Chân, thiệt lòng quan tâm.

Mặc mặc dù bề ngoài, anh sử dụng danh nghĩa tự thiện nhằm phụ trách tất cả chi phí điều trị cho Chân Chân, nhưng người sáng suốt cũng hoàn toàn có thể nhìn ra được, người đàn ông này khôn cùng yêu Chân Chân.

Trong lòng bà ấy cảm thấy khó chịu, anh làm sao không khó chịu chứ?

Lê Khí vỗ nhẹ lưng của bà ấy: “Không sao đâu, dì ơi.”

Anh hiểu xúc cảm của bà ấy. Người thân nhất sống mái chưa rõ, đổi lại là fan khác cũng trở nên có cảm giác sụp đổ. Thực ra mấy tối rồi, sau thời điểm anh chú ý Chân Chân chìm vào giấc ngủ, anh phần đông mất ngủ trợn mắt đến rạng sáng.

Nói thật, anh tất cả chút hận. Thật vất vả vấp váp ngã mập lên, cuối cùng trở thành tín đồ quyền cầm ngập trời, nhưng mà lại bất lực trước bệnh tình của bạn mình yêu.

Loại cảm hứng bất lực này, quá không ổn.

Trong thời gian rũ mắt suy nghĩ, đèn đỏ phía bên trên phòng phẫu thuật đùng một phát tắt đi, người bọn ông sẽ là người trước tiên chạy vọt đến cửa phòng phẫu thuật, thấy được mấy bạn y tá đẩy băng ca đi ra.

Anh nhìn thấy sắc khía cạnh Bùi Chân tái nhợt, nhắm mắt lại, phía trên mũi đeo ống thở. Trái tim của anh ý hung hăng nhức đớn, giọng run rẩy hỏi: “Thế nào rồi?”

Bác sĩ mổ chủ yếu trông gồm hơi mệt nhọc mỏi: “Vị trí của khối u không tốt lắm, mất máu hơi nhiều. Tuy vậy mà –”

“Cô ấy đang vượt qua.”

“Về sau chỉ cần tịnh dưỡng cho thật tốt, sẽ không tồn tại vấn đề gì nữa. Cô ấy vẫn còn đấy trẻ tuổi, sức sống mãnh liệt, cũng đều có ý chí sống vô cùng cao. Liên tục cố gắng.”

Bác sĩ nói xong, ba mẹ của Bùi Chân phấn kích đến bật khóc, chạy nhào về phía phụ nữ ruột mà quan sát cô. Lê Khí thở nhiều năm một hơi, cảm hứng hốc mắt tất cả hơi cay cay, nói với bác sĩ: “Cảm ơn, cảm ơn.”

Cuối cùng cục đá lớn ở trong lòng cũng rơi xuống.

May mắn quá, không hẳn là một hiệu quả khác.

……

Bùi Chân từ trong một mảnh láo loạn thức giấc lại, ý thức thứ nhất mà cô cảm nhận được đó là miệng lốt thương tất cả hơi đau, tiếp nối là loại giường êm ái dưới thân cùng mùi thuốc gần kề trùng, tiếp đến cô tự từ cảm thấy được 1 bàn tay lớn lớn ấm cúng khô ráo lại mang theo chút công sức của con người đang núm chặt tay cô.

Cô cố gắng nâng mí mắt nặng trĩu lên, ánh sáng quả cảm tiến vào, thị giác đủng đỉnh khôi phục lại.

Bên giường, người bọn ông đang cố gắng lấy tay cô tựa vào mép nệm ngủ say.

Trên khuôn mặt anh tuấn bao gồm một quầng thâm thủng thẳng nhạt thuộc râu xanh đen ở trong phần cằm, bờ môi nứt nẻ bong da, trên sống mũi cao cũng bởi vì nóng nhưng mà nổi mụn.

Cho tới hiện thời Bùi Chân chưa từng nhìn thấy ngươi đàn ông mang tầm dáng chật thiết bị tiều tụy như thế, nhịn ko được khẽ nở một nụ cười. Không ngờ đến chỉ cách một hễ tác vơi này, người đàn ông lập tức mở mắt, chú ý về phía cô, các giọng nói khàn khàn: “Chân Chân?”

Anh nhanh chóng nghiêng bạn tới, “Em sao rồi? Có khó chịu không? Đau không? có muốn uống nước không?”

Thiếu nữ giới nằm trên giường bệnh há to miệng, lộ ra vẻ mặt bao gồm chút đau đớn, cô ao ước lên tiếng, tuy nhiên người bầy ông nghe không rõ cô sẽ nói loại gì, vì vậy anh gấp rút cúi fan xuống, chung cuộc cũng nghe thấy thiếu thốn nữ bé dại giọng nói:

“Anh đè vào cái ống của em.”

“…..”

Người đà ông cúi đầu chú ý xuống, tay của anh ấy vừa khéo đè lên ống dẫn lưu* trên bạn thiếu nữ.


*
(Ống dẫn lưu)

“Xin lỗi xin lỗi.” Lê Khí vội vã đứng dậy.

Xem thêm: 50 Tin Nhắn Xin Lỗi Chồng, Em Sai Rồi, Chồng Ơi! Cho Vợ Gửi Muôn Ngàn Lời Xin Lỗi

Vội vội vàng vàng như vậy, hoàn toàn không giống phong thái của anh, mà lại thật dễ thương phải làm sao bây giờ.

Thiếu cô gái khẽ mỉm cười: “Đã lâu không gặp, A Khí.”

Sau khi cô ra khỏi phòng phẩu thuật, còn hôn mê gần mười tiếng, cộng thêm thời gian khi giải phẩu, không không đúng biệt lắm đã gần một ngày 1 đêm.

Cảm giác như đã lâu không gặp mặt nhau, còn dài hơn nữa cả một năm.

Trong lòng Lê Khí chua xót, vô cùng không thoải mái, cẩn thận từng li từng tí thay tay cô, hại lại làm cho cô đau, khẽ nói: “Ừ, đã lâu ko gặp.”

Một thời điểm sau, anh lại ngước mắt lên, hai con mắt màu hổ phách vào veo: “Về sau bọn họ — Không bao giờ rời xa nhau chừng nữa, được không?”

“Để em ngẫm nghĩ về lại.” Bùi Chân giả vờ nghiêm túc suy nghĩ, “Em vẫn tồn tại trẻ, lỡ như sau đây em gặp được siêu mẫu trai hơn thế thì phải làm sao bây giờ.”

Bàn tay tự nhiên bị siết chặt, người bọn ông nghiêng fan đến, cằm bên dưới áp vào thành giường, hàng lông mi nhiều năm lại dày khẽ run lên, tủi thân nói: “Ai có thể đẹp trai rộng anh?”

Ôi ôi ôi, còn đâu boss bự âm trầm bụng da tối tăm nữa, rõ ràng đó là một chú chó lớn cần tín đồ ta yêu thương lại còn biết làm cho nũng mà!

Trái tim của Bùi Chân như sắp tới tan chảy, ko nhẫn tâm thường xuyên trêu chọc anh, cuống quýt nói: “Không bao gồm ai cả!”

Cho dù anh nổi mụn, vẫn chính là trai đẹp có giá trị nhan sắc tối đa trên trần gian này!

Đầu ngón tay bỗng nhiên chạm vào một trong những thứ rét mướt lẽo, phụ nữ nhìn xuống, trù trừ Lê Khí trường đoản cú đâu lôi ra một chiếc nhẫn kim cưng cửng màu hồng to bằng quả trứng tình nhân câu, nhẹ nhàng nạm lấy tay cô chậm chạp đeo nó vào ngón áp út ít của cô.

Ánh mắt của Bùi Chân bị viên kim cưng cửng màu hồng cơ hấp dẫn, viên kim cưng cửng được cắt theo kiểu Princess Cut*, màu sắc óng ánh, bùng cháy rực rỡ hào quang.


*
(Kiểu Princess Cut)

Trong khoảng thời hạn sống ở nhà Lê Khí, lúc thủ thỉ phiếm chuyên viên trang điểm từng nhắc đến nó với cô, con số kim cương hồng siêu ít, khôn cùng quý giá, cơ mà mức độ quý hiếm của viên kim cưng cửng hồng quý hiếm như thế này không tồn tại cách như thế nào đo được bởi tiền.

Chiếc nhẫn kim cương được đeo trên ngón tay mảnh mai của thiếu hụt nữ, size vừa vặn. Giọng nói trầm khàn của người bầy ông vang lên: “Viên kim cương cứng này mang tên là Aegle, có ý nghĩa là người vợ thần vinh quang trong truyền thuyết Hy Lạp. Anh nghĩ về em nhất thiết rất thích màu sắc này, tình cờ nó được phân phối ở một trong những buổi bán đấu giá bán tại nước ngoài, cần anh đã tải nó.”

Bùi Chân bừng tỉnh đại ngộ, trách ko được khoảng thời gian trước Lê Khí từng ra quốc tế một chuyến, nói là đi công tác, kết quả hai ngày sau sẽ trở về, có lẽ rằng là anh ngoài dành thời gian tham gia buổi bán đấu giá còn cần sử dụng cho bài toán đi máy cất cánh trở về.

Bùi Chân có hơi cảm động, chuyển tay lên nhìn một lần nữa, viên kim cương hệt như một viên mặt đường màu hồng nhạt, đeo trên bàn tay trắng nõn của cô ấy trông cực kỳ lộng lẫy.

Người bọn ông thấy được bộ dạng niềm vui của cô, thấp giọng cười cợt nói: “Thật xinh đẹp.”

“Đúng vậy. Dòng nhẫn kim cưng cửng này thiệt đẹp.” Ánh đôi mắt của Bùi Chân lưu luyến quên lối về.

“Anh nói em đó.”

Vốn nhận định rằng Bùi Chân sẽ thẹn thùng, kết quả thiếu cô gái nâng khuôn mặt bé dại nhắn lên, dương dương khoái trá nói: “Tất nhiên rồi, cũng không chú ý xem em là bạn gái của ai. Chờ em bình phục, em sẽ trang điểm thật đẹp, mặc những cái váy gợi cảm, quốc bộ trên mặt đường phố, để cho tất cả rất nhiều người chiêm ngưỡng cái gì call là đại mỹ nữ….”

“….” Lê Khí vừa tức vừa bi lụy cười, vì sao vừa mới tỉnh dung dịch mê đã bước đầu đắc ý rồi. Không hổ danh là Chân Chân nha.

*

Một năm sau.

“Mẹ, con về rồi!” Bùi Chân đeo balo, đá chiếc giầy thể thao trên chân ra, chạy một mạch vào chống bếp, “Mẹ nấu ăn món gì nhưng ngon thế, bé đói mong muốn chết rồi!”

Cô cấp tốc tay lẹ mắt, gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong miệng, “Ôi, xuất xắc vời, ngon quá!”

Mẹ Bùi đánh vào tay cô, “Con làm gì đó? Mau đi rửa tay đi! bé nhìn Lê Khí ngoan chưa kìa, tầm vóc này của con không tồn tại quy củ gì cả!”

Trong chống ăn, người lũ ông to lớn đeo tạp dề vẫn bày chén bát đĩa bên trên bàn ăn, nghe nói như thế anh bất lực nhún vai quan sát thiếu nữ, biểu lộ một tầm vóc vô sỉ “Không gồm cách nào không giống anh chính là ưu tú như vậy.”

Bùi Chân hừ rét mướt một tiếng, “Cắt, thiệt bất công.”

Cô đi chân è vào phòng tắm giặt rửa tay, đùng một cái bị một người ôm trường đoản cú phía sau. Một hương thơm nước hoa thoang thoảng vây đem cô, người bọn ông kháng cằm lên cổ cô rửa nhẹ, thấp giọng hỏi: “Hôm ni có cần cù học tập không?”

Thiếu phụ nữ lấy bọt bong bóng xà chống trong tay để bôi lên sống mũi cao của Lê Khí: “Đương nhiên rồi.”

Hiện tiếng cô đang học lớp 12, so với bạn học xung quanh lớn hơn một tuổi, hơn nữa lúc trước thiếu hụt không ít kiến thức, hàng ngày đều lo nghĩ hăng hái chiến đấu trong hải dương học tập đầy đau khổ.

Nhưng cũng may bạn dạng thân cô gồm một căn nguyên tốt, còn là 1 người hơi thông minh, lại được học tập bá Lê Khí phụ đạo cho cô, thành tích bây giờ của Bùi Chân đã phía trong top 20 của khối.

“Ồ.” Người bọn ông cù người phụ nữ lại, song môi mỏng lạnh mát cọ xát vào chóp mũi nhỏ tuổi nhắn dễ thương của cô, tiếp tục hỏi: “Vậy từ bây giờ ở trường em bao gồm lén nhìn anh chàng đẹp trai nào không?”

Thiếu nữ cố tình kích say mê anh, trả vờ để ý đến nói: “Có nha, nhìn nhiều lắm. Gồm một người là chúng ta cùng lớp với em, còn tồn tại một người là đàn em khóa dưới, bầy trẻ bây chừ phát triển giỏi thật, mới chỉ học lớp 11 đã cao 1m8 rồi, to lên cũng không tệ, này — Anh đừng cù lét em ~”

Đôi đôi mắt Lê Khí âm trầm, bàn tay to lớn lớn đặt trên cái eo thon của Bùi Chân, chua loét nói: “Nói tiếp đi.”

“Em không nói nữa, có tín đồ ghen rồi.” Bùi Chân cười cợt hì hì nhì tay bao phủ lấy cổ anh, vơi nhàng để một nụ hôn lên khóe môi đẹp mắt của người đàn ông, “Ai cũng ko đẹp bởi anh, được chưa?”

Người lũ ông buông cô ra, bất đắc dĩ nói: “Đi ra ăn uống cơm thôi.”

Mẹ Bùi vẫn bày thức ăn uống lên bàn lớn, Lê Khí mở chai rượu đỏ ra, rót cho tía Bùi một ly, bốn tín đồ quay quần bên bàn ăn.

“A Khí, cháu ăn nhiều một chút.” mẹ Bùi thân thương gắp thức ăn cho Lê Khí, còn Lê Khí thì vẫn lột một con tôm, cho vào trong chén bát của Bùi Chân. đàn bà thuận tay chuyển vài tấm khăn giấy cho anh.

Ba Bùi: ……. Mối quan hệ giữa tía người này thật tốt nha.

Mẹ Bùi chú ý người lũ ông trẻ tuổi nói: “A Khí à, ăn ngừng bữa cơm này cháu còn muốn trở lại công ty tăng ca à? con cháu phải để ý thân thể của mình, đứng quá mệt mỏi mỏi.”

“Cảm ơn dì.”

Ba Bùi uống một ngụm rượu, cười cợt tủm tỉm nói: “Còn call dì dòng gì, có thể sửa miệng gọi bà mẹ được rồi.”

Mẹ Bùi đánh ông chồng mình một cái: “Ông già gồm phải ông uống say rồi không?”

Con gái mới mười chín tuổi, hiện nay còn vượt sớm để thì thầm yêu đương. Nhưng trong năm qua Chân Chân vẫn quá đau khổ rồi, không hẳn nằm viện cho nên uống thuốc, Lê Khí gần như chính là ngọt ngào tuyệt nhất trong cuộc sống của cô.

Một người làm chị em như bà ấy chỉ hy vọng Chân Chân hoàn toàn có thể vui vẻ rộng một chút.

Mẹ Bùi chuyển ánh nhìn lên trên fan chàng trai trẻ tuổi.

Anh gồm khuôn mặt anh tuấn với mặt hàng lông mi dài, sự nghiệp thành công, so với Chân Chân vô cùng êm ả dịu dàng và kiên nhẫn. Thành thật mà lại nói, bà ấy cấp thiết tưởng tượng ra Chân Châ có thể tìm được một người bạn đời tri kỷ nào tốt hơn anh. Không dừng lại ở đó đứa bé dại Lê Khí này không phụ vương không mẹ, sống một mình cũng quá gian khổ rồi, đôi lúc bà ấy nhận thấy cũng đau lòng.

Chuyện Lê Khí sửa mồm gọi bà bầu chỉ là chuyện nhanh chóng muộn nhưng mà thôi, dẫu vậy Chân Chân vẫn yêu cầu lấy bài toán học làm cho trọng.

Người bọn ông ưu tú như vậy, con gái phải cố gắng hơn mới hoàn toàn có thể xứng song với anh.

Khi bữa cơm sắp kết thúc, bố Bùi vẫn còn đó nói chuyện nước nhà dân sinh, thị trường chứng khoán vân vân mây mây với Lê Khí. Trong khoảng thời hạn này, ông ấy càng ngày càng thích tín đồ con rể tương lai này. Con rể tương lai ko chỉ hiệ tượng đẹp trai, còn vô cùng gồm tiền, lại đặc biệt khiêm tốn! các lần ông ấy thủ thỉ phiếm với anh đều có cảm hứng mình đi xuyên vào một trái đất khác, kiếm tìm lại lòng tin phấn chấn năm đó. Ví dụ như, bây chừ —

“Nghe chú nói này, không có chuyện gì chẳng thể cả, tại sao nhất định yêu cầu một cộng một bằng hai, chú cảm thấy cũng rất có thể bằng ba đó!”

“….” Lê Khí tĩnh mịch một lúc, “Ba, ba nói đúng lắm.”

“Đúng không?” cha Bùi hoan lạc nâng ly rượu lên, “Nào, cạn ly!”

Bên này, bà mẹ Bùi âm thầm lặng lẽ gọi Bùi Chân vào phòng, rước từ trong túi quần ra một vỏ hộp trang sức: “Chân Chân à, đó là vật gia truyền của gia đình chúng ta, trước khi con bị bệnh mẹ suýt chút nữa đã bán nó đi, suôn sẻ là không bán.”

Bà ấy mở nó ra, phía bên trong là một cái nhẫn ngọc phỉ thúy*: “Hôm nay bà mẹ chính thức giao nó lại cho con. Côn trùng hôn sự của nhỏ và A Khí, bà bầu đồng ý, nhưng con cần thi đại học cho thật xuất sắc rồi bắt đầu tính mang đến chuyện đó, nhỏ hiểu không?”