Khi Người Ta Trẻ Người Ta Nghĩ Có Thể Dễ Dàng Từ Bỏ Một Mối Tình

-

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn được rất nhiều người mệnh danh là người du ca về tình yêu, quê nhà và thân phận. Mọi sáng tác của ông là các chiêm nghiệm, cảm nhận, triết lý sâu sắc đi vào lòng người và vĩnh cửu mãi mãi cùng với thời gian.

Bạn đang xem: Khi người ta trẻ người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình


1. "Tôi luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình cảm nồng nàn. Lúc tôi yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đôi khi tôi cũng yêu một cõi đời tôi vẫn mất."

2. "Có một người lũ bà dịu dàng tôi và tin cậy ở tôi độc nhất trên đời này, bạn ấy rất có thể vì tôi mà quyết tử cả tính mạng. Đó là mẹ tôi. 

Có một người bạn trung thành với tôi tốt nhất trên đời này, fan ấy có thể vì tôi nhưng từ quăng quật hết rất nhiều của cải, gần như thứ ân sủng cực hiếm nhất. Đó là mẹ tôi. 

 Nếu bao gồm ai bảo với tôi rằng sống một nơi nào đó tất cả một bạn xem con tôi vừa là mục đích thứ nhất vừa là mục đích cuối cùng của đời bản thân thì tôi tin chắc rằng người đó không có ai khác rộng là mẹ tôi."

3. “Sống thân đời này chỉ tất cả thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình thương thì vô cùng. Họ làm nỗ lực nào nuôi dưỡng tình yêu nhằm tình yêu hoàn toàn có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời."

4. "Có những tình nhân đã ra đi chợt một ngày nào kia trở lại. Vì sao? Không bởi sao cả. Do một lựa chọn tưởng rằng vẫn đúng cuối cùng sai. Và đã trở về với một tín đồ mình đã phụ bạc để ước ao hàn đính lại một vết thương. Một dấu thương thỉnh thoảng đã lành lẽ lâu rồi tự dưng vỡ oà như một cơn tỉnh giấc thức. Tỉnh thức trên vệt thương. Bên trên một nỗi nhức tưởng đang thuộc về thừa khứ. Nhưng không, không có gì nằm trong về thừa khứ cả.Thời gian trôi đi cùng vết thương vẫn tồn tại đó. Nó vẫn ngóng được ngủ dậy một thời điểm nào đó để sống lại như chính bạn dạng thân nó là 1 trong vết thương."

5.

Xem thêm: Soi Kèo Ngoại Hạng Anh Tối Nay Tottenham Vs Leeds, Soi Kèo Ngoại Hạng Anh Hôm Nay

"Con bạn ta cũng tuyệt đấy chứ. Dễ quên liệu có phải là cái vốn liếng sinh hoạt đời? Sống với người thì hẹp. Hạn hẹp quá! Mai trên đây ra đứng trước cõi bao la thì rỉ tai phiêu bồng. Vả chăng, trời khu đất cũng dễ dàng tính. Làm những gì có chuyện trời đất ganh đua với người. Bao gồm chăng, chỉ nên ganh với hồng nhan, cùng với tài mệnh."

6. "Khi chúng ta hát một bạn dạng tình ca là nhiều người đang muốn hát về cuộc tình của mình. Hãy hát đi đừng e ngại. Dù niềm hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là 1 phần máu thịt của người tiêu dùng rồi."

7. "Vắng bạn tất nhiên là buồn. Nhưng chúng ta nào cùng sự có mặt của bạn thế nào đó new thật là 1 trong những niềm vui. Gồm có sự có mặt của anh em tương đương cùng với một lốt lặng trong âm nhạc nên sự có mặt đó thường có khả năng mang đến mang đến ta một sự thoải mái và dễ chịu thảnh thơi tựa hồ như niềm hoan lạc. Đó là hầu như trường thích hợp ta không nhất thiết phải đối phó, không buộc phải phải cố gắng lấp đầy khoảng không bằng những mẩu chuyện gắng gượng, nhạt nhẽo."

8. "Cuộc sống càng lâu năm thì đôi mắt ta càng được thấy được nhiều chuyện đời kỳ lạ lắm. Trọng điểm hồn đẹp nhất là tài sản chung của bé người. Nhưng rõ ràng đã bao gồm sự chuyển hoán của chổ chính giữa hồn từ địa điểm này sang vị trí khác, từ người này sang bạn khác. Đã tất cả biết bao con fan tưởng chừng khoan thai đã biến thành kẻ vô lại cùng cũng không hề thiếu những kẻ vô lại chuyển mình thành con bạn hào sảng."

9. "Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến vào tương lai. Cũng có thể. Nhưng... Người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời."

10. "Có rất nhiều ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc sống đã tha thứ mang đến nhau. Từ buổi con fan sống quá rẻ rúng, tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì khác để chiêm bái quanh đó nỗi vô vọng và lòng bao dung. Hãy đi mang lại tận thuộc của tuyệt vọng để thấy vô vọng cũng đẹp mắt như một bông hoa. Tôi không thích khuyến khích sự khổ hạnh, tuy nhiên mỗi chúng ta hãy demo sống cùng một lúc vừa là kẻ chiến thắng, vừa là kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã có ta thoát khỏi đời sống để đưa ta tới những đấu trường."

Ngày nhiều năm tháng rộng biết lấy điều gì khỏa lấp trống trải mênh mông. Duyên vẫn qua tức là duyên đang hết, tình qua rồi tình cũng hóa hư vô…


Em rất thích câu nói này của Trịnh Công Sơn vì gồm lẽ nó đúng với anh, đúng với chuyện tình đôi ta: “Khi người ta trẻ, người ta nghĩ gồm thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến vào tương lai. Cũng tất cả thể. Nhưng người ta đâu biết rằng, những gì ta ước ao muốn và cần nhất chỉ đến một lần vào đời".Anh bảo không phải anh ko yêu em mà vị anh yêu thương sự tự do của bản thân hơn cả. Anh cảm thấy phiền lúc bị đống bó, khi gồm người nhắn tin hỏi anh đang làm gì, anh đi với ai…Anh bảo ko phải anh không yêu em mà vị anh muốn được đi khắp nơi với chẳng muốn tất cả ai đợi chờ giỏi lo lắng đến anh nếu anh về trễ hay đi đêm ko về nhà…Anh bảo không phải anh không yêu em mà vì chưng chưa phải lúc do anh ko nghĩ mình đủ khả năng với lại hạnh phúc cho em…Nhưng anh ơi…Anh nào hiểu yêu một người đâu phải là tù túng chật hẹp, yêu thương em thì em vẫn sẽ mang đến anh khoảng trống anh cần, đến anh size trời anh rong chơi, em như thế nào bắt anh cả ngày phải bên em…Anh nào hiểu yêu thương một người khi nhận được tin nhắn của người kia sẽ thấy cực kỳ hạnh phúc cùng ấm áp, chứ nào phải sự kiểm rà khắt khe…
*

Anh làm sao hiểu hạnh phúc của em là được ở mặt anh, gần mặt anh, nghe anh cười nói chứ em đâu cần vật chất cự phách mà anh bảo anh ko đủ khả năng…Tình yêu nơi em đơn giản thành tâm nhưng anh lại có tác dụng nó trở phải phức tạp và đớn đau nghìn vạn lần…Duyên làm sao đã đến thì cũng là duyên, cuộc đời bao gồm mấy khi được gặp nhau, được quen biết rồi yêu thương nhau đâu anh... Mà lại anh lại nỡ phũ phàng chối bỏ…Thời gian hằn khắc bên trên những nhỏ đường đi qua, những nỗi niềm trung ương sự và cả những giọt nước mắt….liệu mai này gặp lại thì em làm thế nào có thể thản nhiên nhìn anh mà lại mỉm cười…Ngày nhiều năm tháng rộng biết đem điều gì khỏa lấp trống trải mênh mông…Anh nói biết đâu ngày nào đó ông trời lại cho ta gặp nhau cùng yêu thương nhau lần nữa…Em chỉ cười vì chưng em biết những thứ quý hiếm sẽ chẳng bao giờ lặp lại lần nữa.Duyên đã qua thì duyên đã hết, tình qua rồi thì tình cũng hóa hư vô…Anh của nhiều năm sau nữa bao gồm gột rửa vẫn không tìm kiếm thấy được hình dáng nguyên vẹn như ngày hôm nay…Em của nhiều năm sau nữa đâu còn ngây thơ khờ khạo để lao đầu vào một người đã nhẫn trung khu thật nhiều…
*

Ta đâu thể yêu thương nhau trọn vẹn vào mai sau khoản thời gian ngày hôm nay anh đã lạnh lùng đập chảy tất cả…Trái tim em đã vỡ gồm chắp vá lại cũng chẳng đề xuất hình.Mảnh hồn còn sót lại cung vất vưởng nơi ngày tháng làm sao của dĩ vãng…Xin anh đừng nói những lời hứa hẹn tương lai khi hiện tại anh không chọn cách bên em. Xin anh đừng mơ mộng nữa, chủ yếu anh đã đánh mất cơ hội để yêu chứ nào phải ai cướp xuất xắc giành giật với anh.Anh bảo yêu em nhưng không thể bên em suy mang đến cùng là anh ích kỉ, anh yêu thương bản thân bản thân hơn thôi…Mong anh đừng nghĩ em sẽ đứng mãi một chỗ mà lại đợi anh, em yêu anh nhưng chẳng dại khờ đến mức đợi chờ vào vô vọng…Em biết sẽ nặng nề khăn để quên đi nhưng với lòng tự trọng của mình , em không được cho phép bản thân mình quay lại vày một người đã làm cho em đau…Một ngày như thế nào đó, lúc anh nhận ra thì tất cả lẽ đã muộn… Anh đã mất đi một người yêu thương thương anh thật nhiều – nhiều nhất thế gian này….